Thứ Hai, 27/02/2012 - 17:53
Xung quanh vụ "bị cưỡng hiếp, nữ sinh khoả thân nhảy lầu"
Bị bạn trai ép đưa vào nhà nghỉ cưỡng hiếp, nữ sinh viên 19 tuổi đã liều mạng nhảy từ lan can tầng 3 xuống đất trong tình trạng không một mảnh vải che thân. Vụ việc đang gây xôn xao dư luận tại Hà Nội những ngày qua…
>> Chạy trốn “yêu râu xanh”, thiếu nữ khỏa thân nhảy từ tầng 3 xuống đất
I. Nằm trên giường bệnh, sắc mặt còn nhợt nhạt nhưng vẫn nhận ra Nguyệt (tên đã được thay đổi) có gương mặt thanh tú, đôi mắt to với làn mi cong vút. Năm nay, Nguyệt mới vừa tròn 19 tuổi. Cái tuổi đẹp viên mãn nhất của thì con gái. Trẻ trung, xinh đẹp nên việc có nhiều người theo đuổi Nguyệt cũng là điều đương nhiên.
Nguyệt nhăn nhó nhờ mẹ giúp kê lại chân trên gối. Hai gót chân quấn đầy băng trắng. Chiếc đinh cố định vết thương ở gót chân lộ ra ngoài. Người Nguyệt cũng quấn đầy băng. Chỉ nhìn thôi cũng biết Nguyệt đã phải chịu đau đớn như thế nào. Nguyệt được đưa vào bệnh viện cấp cứu trong tình trạng chấn thương rất nặng, gãy đốt sống thứ 4 và vỡ xương gót ở cả hai bàn chân. Mẹ Nguyệt kể, bác sĩ nói nếu không được phẫu thuật ngay, Nguyệt sẽ bị liệt. Nhưng gia đình cũng chỉ biết vậy. Với hai chấn thương trên, không biết bao giờ Nguyệt mới có thể ngồi dậy chứ chưa nói đến sẽ đi lại được.
Nguyệt chắc không thể hình dung được mức độ nguy hiểm của những vết thương, đặc biệt ảnh hưởng lâu dài của đốt xương sống bị gãy. Cô gái trẻ nén đau bảo chúng tôi, chắc cô chỉ nằm bệnh viện vài tháng là khỏi. Chúng tôi cũng chỉ biết động viên Nguyệt sớm bình phục. Ước mơ trở thành cô nuôi dạy trẻ liệu có thực hiện được, khi sự việc xảy ra vào thời điểm Nguyệt đang là sinh viên năm thứ nhất Trường cao đẳng Mẫu giáo?
Nguyễn Việt Anh và nhà nghỉ nơi nạn nhân nhảy từ tầng 3 xuống.
Nguyệt kể, cô quen Nguyễn Việt Anh, kẻ đã khiến cô phải nhảy từ tầng 3 xuống đất, từ trước Tết Nguyên đán Nhâm Thìn 2012. Hai người gặp nhau tình cờ tại quán ốc luộc trên đường Trần Cung, xã Cổ Nhuế, gần nơi Nguyệt thuê trọ. Gặp Nguyệt lần đầu tiên, Việt Anh bắt chuyện làm quen rồi xin số điện thoại. Nguyệt chỉ biết Việt Anh đang là đầu bếp một nhà hàng ở quận Tây Hồ. Sau đó, Việt Anh thường qua lại nơi Nguyệt thuê trọ chơi và cũng có đề cập đến việc quý mến, muốn gắn bó tình cảm. Nhưng Nguyệt khẳng định không có tình cảm gì khác với Việt Anh ngoài tình bạn bè, như những người bạn trai khác. Nguyệt cũng đã nói nhiều lần nhưng Việt Anh không chấp nhận. Có lần, thấy Nguyệt đi chơi cùng bạn bè, trong đó có cả bạn trai, Việt Anh đã tỏ ý khó chịu.
II. Tối 8/2, Nguyệt đi xe máy cùng một người bạn trai ra đường Phạm Văn Đồng mua thẻ điện thoại. Trên đường đi, Việt Anh gọi điện thoại nói qua nơi Nguyệt thuê trọ để lấy chai rượu anh ta gửi trước đó và hỏi Nguyệt đi đâu. Nguyệt nói đi mua thẻ điện thoại nên Việt Anh cứ đến phòng mà lấy rượu vì có Thủy, bạn cùng phòng trọ đang ở nhà.
Khoảng 22 giờ cùng ngày, khi người bạn trai chở Nguyệt về khu trọ thì gặp Việt Anh cũng đi xe máy ra. Nhìn thấy Nguyệt, Việt Anh nhắn tin: "Có phải anh rể chở em đi mua thẻ điện thoại không?". Nguyệt không trả lời. Việt Anh liền đi xe máy theo hai người về đến đầu ngõ. Cơn ghen khiến anh ta phát cuồng. Anh ta quát: "Hôm nay tao sẽ cho cả hai đứa chúng mày cùng chết". Lo lắng cho người bạn trai, Nguyệt xuống xe, chỉ cho bạn một lối rẽ khác để về nhà, còn cô đi bộ về khu trọ. Đến cổng thì Việt Anh cũng đi xe máy tới. Anh ta nói ở khu trọ nói chuyện không tiện nên đề nghị hai người ra công viên Hòa Bình.
Đến nơi, Việt Anh bày tỏ tình cảm nhưng Nguyệt từ chối. Thấy đã muộn, sợ phòng trọ đóng cửa, Nguyệt chạy về nhưng Việt Anh đuổi theo, bắt quay lại, anh ta sẽ lấy xe máy chở đi một vòng rồi đưa về. Không ngờ khi Nguyệt lên xe, Việt Anh rồ ga, phóng với tốc độ rất nhanh. Anh ta đi vòng vèo trên đường Xuân Đỉnh rồi vào thẳng một nhà nghỉ trên đường Nguyễn Hoàng Tôn. Nguyệt rất hoảng sợ nên khi Việt Anh đẩy cô vào phòng lễ tân, Nguyệt nói không đi và bám chặt vào quầy lễ tân. Thấy đôi trai gái giằng co, lễ tân nhà nghỉ từ chối không cho hai người thuê phòng. Việt Anh liền kéo Nguyệt ra xe, bắt cô ngồi phía trước, còn hắn ngồi sau điều khiển xe đi tiếp ra hướng cầu Thăng Long.
Trên đường đi, anh ta gằn giọng: "Mày muốn làm người hay làm chó, đã thế tao cho mày ra giữa cầu". Nguyệt hoảng sợ hỏi: "Anh định đưa em sang Đông Anh à?" nhưng Việt Anh không trả lời. Hắn tiếp tục điều khiển xe với tốc độ cao, đi về hướng Hồ Tây. Lúc này trời tối nên Nguyệt không thể biết Việt Anh đưa cô đi đâu. Vòng vèo trên nhiều tuyến đường, cuối cùng Việt Anh lại đưa cô đến một nhà nghỉ. Hắn kéo tay cô nói lên phòng một lúc để nói chuyện rồi xuống luôn.
Nguyệt bảo rằng, lúc ở nhà nghỉ đầu tiên, khi cô chống lại bằng cách bấu chặt tay vào quầy lễ tân, Việt Anh đã gỡ tay cô ra và lôi đi. Cô gái hốt hoảng nhìn cậu thanh niên ở quầy lễ tân để cầu cứu. Nhưng đáp lại chỉ là thái độ vô cảm. Thậm chí, cậu ta còn hất tay cô ra vì không muốn xảy ra sự việc ầm ĩ ở nhà nghỉ. "Vậy đến nhà nghỉ thứ hai, vì sao em không kêu cứu, nhờ lễ tân giúp?" - tôi hỏi. "Em xấu hổ. Hơn nữa em tin lời Việt Anh bảo chỉ lên phòng nói chuyện. Em nghĩ sẽ tìm cách thoát thân…". Với suy nghĩ ngây thơ như vậy, Nguyệt đã theo Việt Anh lên phòng.
Cuộc nói chuyện bắt đầu bằng những cử chỉ sàm sỡ khi cánh cửa phòng đã được Việt Anh khóa lại. Nguyệt hét lên: "Mẹ ơi cứu con", nhưng tiếng hét lạc lõng của cô đã bị gã bạn trai dùng gối chặn lại. Gã bịt mồm cô bạn gái rồi quát: "Tao sẽ cho mày chết làm con ma trinh tiết" rồi lôi Nguyệt vào nhà tắm, lột hết quần áo nhúng vào chậu nước, dùng vòi sen xịt lên đầu. Xong, gã đưa cho Nguyệt chiếc chăn để quấn vào người. Cô gái trẻ cất lời van xin: "Em xin anh, anh tha cho em" và xin 5 phút để suy nghĩ với mục đích trì hoãn thời gian, nghĩ cách thoát khỏi nơi này.
Lợi dụng lúc Việt Anh vào nhà tắm, cô gái trẻ không mảnh vải che thân liền mở cửa phòng chạy ra ngoài. Xấu hổ không dám xuống tầng một, Nguyệt chạy xuống tầng ba, thấy một phòng trống liền chạy vào trốn. Không thấy Nguyệt đâu, Việt Anh chạy các tầng đi tìm. Sợ bị gã trai đang lên cơn rồ bắt được, Nguyệt chạy ra lan can đứng. Nhìn thấy Nguyệt, Việt Anh tiếp tục xông tới quát: "Đã thế tao cho mày làm con ma trinh tiết luôn!". Không để Việt Anh bắt được, Nguyệt liều mạng nhảy qua lan can xuống đất. Đêm đó, Việt Anh đưa Nguyệt vào Bệnh viện Xanh-pôn cấp cứu. Những ngày sau, gã lặn mất tăm.
Ngày 13/2, gia đình Nguyệt đã làm đơn trình báo Cơ quan Công an. Qua xác minh, đến ngày 15/2, Công an huyện Từ Liêm xác định gã bạn trai đồi bại trên là Nguyễn Việt Anh (27 tuổi) ở thôn cầu 7 xã Thụy Phương, huyện Từ Liêm, Hà Nội. Cùng ngày, Cơ quan Công an đã bắt khẩn cấp, tạm giữ hình sự đối với Nguyễn Việt Anh. Hiện Cơ quan CSĐT Công an huyện Từ Liêm đã khởi tố vụ án hình sự, khởi tố bị can đối với Nguyễn Việt Anh về hành vi hiếp dâm.
Không hối lỗi về việc đã gây ra đối với Nguyệt, Việt Anh khai một cách bệnh hoạn rằng khi thấy Nguyệt đi cùng một bạn trai khác, trong đầu gã nảy sinh ý nghĩ phải chiếm đoạt Nguyệt bằng được, phải làm cho Nguyệt có thai để cô gái buộc phải lấy hắn. Gã khai không kìm chế được bản thân bởi vì quá yêu Nguyệt. Những lời khai ấy chỉ là sự biện minh dối trá hòng che lấp dục vọng thấp hèn trong con người gã. Điều đó chắc chắn xảy ra, vì nếu yêu Nguyệt thật sự, gã đã không bỏ mặc cô bạn gái tại bệnh viện như vậy. Đêm đó, không thấy gã về nhà, mẹ gã gọi điện thoại hỏi. Gã nói dối đưa một người bạn bị tai nạn giao thông đi cấp cứu. Sáng hôm sau, gã về nhà ngủ. Những ngày tiếp theo, gã vẫn đi làm bình thường, nhưng tuyệt nhiên không đến bệnh viện thăm Nguyệt.
Và còn một điều bí mật mà gã "yêu râu xanh" này cố tình giấu Nguyệt. Việt Anh đã có vợ và một con gái 4 tuổi. Biết đâu sau khi đã thỏa mãn dục vọng, gã lại giống như những kẻ Sở Khanh khác, truất ngựa truy phong để trốn tránh trách nhiệm?
III. Ngồi bên cạnh nghe chuyện của con gái, chị Phượng - mẹ Nguyệt chỉ biết thở dài. Sự lam lũ, vất vả hiện trên khuôn mặt khắc khổ, nước da sạm đen của chị. Lặng lẽ làm theo tất cả yêu cầu của con gái nhưng khi ra hành lang nói chuyện, người đàn bà ấy bật khóc nức nở. Đêm nào cũng vậy, Nguyệt la hét vì đau đớn. Thương con lắm nhưng chị cắn răng chịu đựng, vì sợ khóc sẽ làm con buồn thêm. Trước mặt con gái, chị luôn tỏ ra cứng cỏi. Số phận bắt chị phải như vậy.
Chồng chị qua đời cách đây 5 năm, một nách 3 đứa con, gánh nặng gia đình dồn lên vai người đàn bà này. Chị gái của Nguyệt hiện làm cô nuôi dạy trẻ tại một nhà trẻ tư thục ở đường Trường Chinh. Dưới Nguyệt còn có một em trai đang học lớp 8. Chúng tôi hỏi xuống trông Nguyệt ở bệnh viện thế này, việc nhà chị thu xếp ra sao? Chị Phượng nước mắt chứa chan, bảo đành để thằng út ở nhà một mình, gửi gắm chú thím ở gần đó trông nom giúp. Nhà có 2 con bò và 2 con lợn, bán cả rồi để lấy tiền lo điều trị cho Nguyệt. Thóc cũng bán nốt. Tổng cộng mới chỉ được 20 triệu. Trong khi chi phí phẫu thuật và tiền thuốc men chưa đầy 2 tuần đã mất đứt 60 triệu. Phải vay mượn anh em, bạn bè... "Chỉ còn cái nhà, năm ngoái tôi dành dụm mãi mới sửa sang được, cơ sự này chắc phải bán nốt nhà đi mất. Con ơi là con, sao con lại dại dột thế này?". Chị Phượng giơ tay đấm ngực, rên rỉ không thành tiếng, sợ Nguyệt sẽ nghe thấy.
Hỏi vì sao việc xảy ra từ hôm 9/2, đến 13/2 gia đình mới làm đơn trình báo Cơ quan Công an, chị Phượng thở dài bảo, chuyện của con gái mình cũng chẳng hay ho gì. Chúng tôi cố gắng khuyên giải chị Phượng rằng Nguyệt chưa bị bạn trai xâm hại. Nhưng như chạm vào nỗi lòng, người mẹ ấy lại khóc tức tưởi. Chị bảo thế là mất hết thanh danh rồi. Ở quê người ta đã đồn ầm lên. Người ta chỉ biết con gái chị đã vào nhà nghỉ cùng bạn trai, vậy là hư rồi. Nỗi đau ấy, chị không dám chia sẻ cùng ai. Trong buồng bệnh, thường thì người nhà bệnh nhân chuyện trò, kể hoàn cảnh gia đình cho nhau nghe. Riêng chị thì câm lặng.
Điều chị Phượng lo nhất là tương lai của Nguyệt. Với thương tật như vậy, biết bao giờ nó mới đi lại, sinh hoạt được bình thường. Hoàn cảnh gia đình quá khó khăn, chỉ có chị và cô con gái lớn thay nhau chăm sóc Nguyệt. Nhưng đó mới chỉ là tạm thời. Chị còn phải đi làm kiếm tiền nuôi con. Gánh nặng này chưa hết thì lại thêm gánh nặng mới.
Biết nói sao với mẹ con Nguyệt bây giờ, bởi sự đã rồi. Những lời của chị Phượng nghe mà chua chát, xót xa: "Con tôi ngu dại quá. Thà cứ để cho nó cưỡng hiếp còn hơn. Bây giờ, vừa mang tiếng nhục với bà con láng giềng là theo trai vào nhà nghỉ, lại thương tật như vậy biết bao giờ mới lành…".
…Theo một điều tra viên Công an huyện Từ Liêm, trong thời gian gần đây xảy ra rất nhiều trường hợp các cô gái trẻ bị bạn trai đe dọa, cưỡng ép đưa vào nhà nghỉ rồi giở trò đồi bại mà trường hợp của Nguyệt là ví dụ. Không ít người bị hại vì xấu hổ nên đành lựa chọn giải pháp im lặng. Trường hợp nếu bị đe dọa, ép phải vào khách sạn, nhà nghỉ, cần bình tĩnh nghĩ cách thoát ra ngoài bằng cách gây sự chú ý của những người quản lý nhà nghỉ, khách sạn hoặc nhân viên lễ tân. Để bảo vệ mình trước những mối họa khó lường, những cô gái trẻ cần có ý thức cảnh giác khi các đối tượng rủ đi ăn nhậu, cho uống rượu say hoặc rủ ra những khu vực vắng vẻ, ít người qua lại để tâm sự.
Theo H.V
Công an Nhân dân
Xung quanh vụ "bị cưỡng hiếp, nữ sinh khoả thân nhảy lầu"
Bị bạn trai ép đưa vào nhà nghỉ cưỡng hiếp, nữ sinh viên 19 tuổi đã liều mạng nhảy từ lan can tầng 3 xuống đất trong tình trạng không một mảnh vải che thân. Vụ việc đang gây xôn xao dư luận tại Hà Nội những ngày qua…
>> Chạy trốn “yêu râu xanh”, thiếu nữ khỏa thân nhảy từ tầng 3 xuống đất
I. Nằm trên giường bệnh, sắc mặt còn nhợt nhạt nhưng vẫn nhận ra Nguyệt (tên đã được thay đổi) có gương mặt thanh tú, đôi mắt to với làn mi cong vút. Năm nay, Nguyệt mới vừa tròn 19 tuổi. Cái tuổi đẹp viên mãn nhất của thì con gái. Trẻ trung, xinh đẹp nên việc có nhiều người theo đuổi Nguyệt cũng là điều đương nhiên.
Nguyệt nhăn nhó nhờ mẹ giúp kê lại chân trên gối. Hai gót chân quấn đầy băng trắng. Chiếc đinh cố định vết thương ở gót chân lộ ra ngoài. Người Nguyệt cũng quấn đầy băng. Chỉ nhìn thôi cũng biết Nguyệt đã phải chịu đau đớn như thế nào. Nguyệt được đưa vào bệnh viện cấp cứu trong tình trạng chấn thương rất nặng, gãy đốt sống thứ 4 và vỡ xương gót ở cả hai bàn chân. Mẹ Nguyệt kể, bác sĩ nói nếu không được phẫu thuật ngay, Nguyệt sẽ bị liệt. Nhưng gia đình cũng chỉ biết vậy. Với hai chấn thương trên, không biết bao giờ Nguyệt mới có thể ngồi dậy chứ chưa nói đến sẽ đi lại được.
Nguyệt chắc không thể hình dung được mức độ nguy hiểm của những vết thương, đặc biệt ảnh hưởng lâu dài của đốt xương sống bị gãy. Cô gái trẻ nén đau bảo chúng tôi, chắc cô chỉ nằm bệnh viện vài tháng là khỏi. Chúng tôi cũng chỉ biết động viên Nguyệt sớm bình phục. Ước mơ trở thành cô nuôi dạy trẻ liệu có thực hiện được, khi sự việc xảy ra vào thời điểm Nguyệt đang là sinh viên năm thứ nhất Trường cao đẳng Mẫu giáo?
Nguyễn Việt Anh và nhà nghỉ nơi nạn nhân nhảy từ tầng 3 xuống.
Nguyệt kể, cô quen Nguyễn Việt Anh, kẻ đã khiến cô phải nhảy từ tầng 3 xuống đất, từ trước Tết Nguyên đán Nhâm Thìn 2012. Hai người gặp nhau tình cờ tại quán ốc luộc trên đường Trần Cung, xã Cổ Nhuế, gần nơi Nguyệt thuê trọ. Gặp Nguyệt lần đầu tiên, Việt Anh bắt chuyện làm quen rồi xin số điện thoại. Nguyệt chỉ biết Việt Anh đang là đầu bếp một nhà hàng ở quận Tây Hồ. Sau đó, Việt Anh thường qua lại nơi Nguyệt thuê trọ chơi và cũng có đề cập đến việc quý mến, muốn gắn bó tình cảm. Nhưng Nguyệt khẳng định không có tình cảm gì khác với Việt Anh ngoài tình bạn bè, như những người bạn trai khác. Nguyệt cũng đã nói nhiều lần nhưng Việt Anh không chấp nhận. Có lần, thấy Nguyệt đi chơi cùng bạn bè, trong đó có cả bạn trai, Việt Anh đã tỏ ý khó chịu.
II. Tối 8/2, Nguyệt đi xe máy cùng một người bạn trai ra đường Phạm Văn Đồng mua thẻ điện thoại. Trên đường đi, Việt Anh gọi điện thoại nói qua nơi Nguyệt thuê trọ để lấy chai rượu anh ta gửi trước đó và hỏi Nguyệt đi đâu. Nguyệt nói đi mua thẻ điện thoại nên Việt Anh cứ đến phòng mà lấy rượu vì có Thủy, bạn cùng phòng trọ đang ở nhà.
Khoảng 22 giờ cùng ngày, khi người bạn trai chở Nguyệt về khu trọ thì gặp Việt Anh cũng đi xe máy ra. Nhìn thấy Nguyệt, Việt Anh nhắn tin: "Có phải anh rể chở em đi mua thẻ điện thoại không?". Nguyệt không trả lời. Việt Anh liền đi xe máy theo hai người về đến đầu ngõ. Cơn ghen khiến anh ta phát cuồng. Anh ta quát: "Hôm nay tao sẽ cho cả hai đứa chúng mày cùng chết". Lo lắng cho người bạn trai, Nguyệt xuống xe, chỉ cho bạn một lối rẽ khác để về nhà, còn cô đi bộ về khu trọ. Đến cổng thì Việt Anh cũng đi xe máy tới. Anh ta nói ở khu trọ nói chuyện không tiện nên đề nghị hai người ra công viên Hòa Bình.
Đến nơi, Việt Anh bày tỏ tình cảm nhưng Nguyệt từ chối. Thấy đã muộn, sợ phòng trọ đóng cửa, Nguyệt chạy về nhưng Việt Anh đuổi theo, bắt quay lại, anh ta sẽ lấy xe máy chở đi một vòng rồi đưa về. Không ngờ khi Nguyệt lên xe, Việt Anh rồ ga, phóng với tốc độ rất nhanh. Anh ta đi vòng vèo trên đường Xuân Đỉnh rồi vào thẳng một nhà nghỉ trên đường Nguyễn Hoàng Tôn. Nguyệt rất hoảng sợ nên khi Việt Anh đẩy cô vào phòng lễ tân, Nguyệt nói không đi và bám chặt vào quầy lễ tân. Thấy đôi trai gái giằng co, lễ tân nhà nghỉ từ chối không cho hai người thuê phòng. Việt Anh liền kéo Nguyệt ra xe, bắt cô ngồi phía trước, còn hắn ngồi sau điều khiển xe đi tiếp ra hướng cầu Thăng Long.
Trên đường đi, anh ta gằn giọng: "Mày muốn làm người hay làm chó, đã thế tao cho mày ra giữa cầu". Nguyệt hoảng sợ hỏi: "Anh định đưa em sang Đông Anh à?" nhưng Việt Anh không trả lời. Hắn tiếp tục điều khiển xe với tốc độ cao, đi về hướng Hồ Tây. Lúc này trời tối nên Nguyệt không thể biết Việt Anh đưa cô đi đâu. Vòng vèo trên nhiều tuyến đường, cuối cùng Việt Anh lại đưa cô đến một nhà nghỉ. Hắn kéo tay cô nói lên phòng một lúc để nói chuyện rồi xuống luôn.
Nguyệt bảo rằng, lúc ở nhà nghỉ đầu tiên, khi cô chống lại bằng cách bấu chặt tay vào quầy lễ tân, Việt Anh đã gỡ tay cô ra và lôi đi. Cô gái hốt hoảng nhìn cậu thanh niên ở quầy lễ tân để cầu cứu. Nhưng đáp lại chỉ là thái độ vô cảm. Thậm chí, cậu ta còn hất tay cô ra vì không muốn xảy ra sự việc ầm ĩ ở nhà nghỉ. "Vậy đến nhà nghỉ thứ hai, vì sao em không kêu cứu, nhờ lễ tân giúp?" - tôi hỏi. "Em xấu hổ. Hơn nữa em tin lời Việt Anh bảo chỉ lên phòng nói chuyện. Em nghĩ sẽ tìm cách thoát thân…". Với suy nghĩ ngây thơ như vậy, Nguyệt đã theo Việt Anh lên phòng.
Cuộc nói chuyện bắt đầu bằng những cử chỉ sàm sỡ khi cánh cửa phòng đã được Việt Anh khóa lại. Nguyệt hét lên: "Mẹ ơi cứu con", nhưng tiếng hét lạc lõng của cô đã bị gã bạn trai dùng gối chặn lại. Gã bịt mồm cô bạn gái rồi quát: "Tao sẽ cho mày chết làm con ma trinh tiết" rồi lôi Nguyệt vào nhà tắm, lột hết quần áo nhúng vào chậu nước, dùng vòi sen xịt lên đầu. Xong, gã đưa cho Nguyệt chiếc chăn để quấn vào người. Cô gái trẻ cất lời van xin: "Em xin anh, anh tha cho em" và xin 5 phút để suy nghĩ với mục đích trì hoãn thời gian, nghĩ cách thoát khỏi nơi này.
Lợi dụng lúc Việt Anh vào nhà tắm, cô gái trẻ không mảnh vải che thân liền mở cửa phòng chạy ra ngoài. Xấu hổ không dám xuống tầng một, Nguyệt chạy xuống tầng ba, thấy một phòng trống liền chạy vào trốn. Không thấy Nguyệt đâu, Việt Anh chạy các tầng đi tìm. Sợ bị gã trai đang lên cơn rồ bắt được, Nguyệt chạy ra lan can đứng. Nhìn thấy Nguyệt, Việt Anh tiếp tục xông tới quát: "Đã thế tao cho mày làm con ma trinh tiết luôn!". Không để Việt Anh bắt được, Nguyệt liều mạng nhảy qua lan can xuống đất. Đêm đó, Việt Anh đưa Nguyệt vào Bệnh viện Xanh-pôn cấp cứu. Những ngày sau, gã lặn mất tăm.
Ngày 13/2, gia đình Nguyệt đã làm đơn trình báo Cơ quan Công an. Qua xác minh, đến ngày 15/2, Công an huyện Từ Liêm xác định gã bạn trai đồi bại trên là Nguyễn Việt Anh (27 tuổi) ở thôn cầu 7 xã Thụy Phương, huyện Từ Liêm, Hà Nội. Cùng ngày, Cơ quan Công an đã bắt khẩn cấp, tạm giữ hình sự đối với Nguyễn Việt Anh. Hiện Cơ quan CSĐT Công an huyện Từ Liêm đã khởi tố vụ án hình sự, khởi tố bị can đối với Nguyễn Việt Anh về hành vi hiếp dâm.
Không hối lỗi về việc đã gây ra đối với Nguyệt, Việt Anh khai một cách bệnh hoạn rằng khi thấy Nguyệt đi cùng một bạn trai khác, trong đầu gã nảy sinh ý nghĩ phải chiếm đoạt Nguyệt bằng được, phải làm cho Nguyệt có thai để cô gái buộc phải lấy hắn. Gã khai không kìm chế được bản thân bởi vì quá yêu Nguyệt. Những lời khai ấy chỉ là sự biện minh dối trá hòng che lấp dục vọng thấp hèn trong con người gã. Điều đó chắc chắn xảy ra, vì nếu yêu Nguyệt thật sự, gã đã không bỏ mặc cô bạn gái tại bệnh viện như vậy. Đêm đó, không thấy gã về nhà, mẹ gã gọi điện thoại hỏi. Gã nói dối đưa một người bạn bị tai nạn giao thông đi cấp cứu. Sáng hôm sau, gã về nhà ngủ. Những ngày tiếp theo, gã vẫn đi làm bình thường, nhưng tuyệt nhiên không đến bệnh viện thăm Nguyệt.
Và còn một điều bí mật mà gã "yêu râu xanh" này cố tình giấu Nguyệt. Việt Anh đã có vợ và một con gái 4 tuổi. Biết đâu sau khi đã thỏa mãn dục vọng, gã lại giống như những kẻ Sở Khanh khác, truất ngựa truy phong để trốn tránh trách nhiệm?
III. Ngồi bên cạnh nghe chuyện của con gái, chị Phượng - mẹ Nguyệt chỉ biết thở dài. Sự lam lũ, vất vả hiện trên khuôn mặt khắc khổ, nước da sạm đen của chị. Lặng lẽ làm theo tất cả yêu cầu của con gái nhưng khi ra hành lang nói chuyện, người đàn bà ấy bật khóc nức nở. Đêm nào cũng vậy, Nguyệt la hét vì đau đớn. Thương con lắm nhưng chị cắn răng chịu đựng, vì sợ khóc sẽ làm con buồn thêm. Trước mặt con gái, chị luôn tỏ ra cứng cỏi. Số phận bắt chị phải như vậy.
Chồng chị qua đời cách đây 5 năm, một nách 3 đứa con, gánh nặng gia đình dồn lên vai người đàn bà này. Chị gái của Nguyệt hiện làm cô nuôi dạy trẻ tại một nhà trẻ tư thục ở đường Trường Chinh. Dưới Nguyệt còn có một em trai đang học lớp 8. Chúng tôi hỏi xuống trông Nguyệt ở bệnh viện thế này, việc nhà chị thu xếp ra sao? Chị Phượng nước mắt chứa chan, bảo đành để thằng út ở nhà một mình, gửi gắm chú thím ở gần đó trông nom giúp. Nhà có 2 con bò và 2 con lợn, bán cả rồi để lấy tiền lo điều trị cho Nguyệt. Thóc cũng bán nốt. Tổng cộng mới chỉ được 20 triệu. Trong khi chi phí phẫu thuật và tiền thuốc men chưa đầy 2 tuần đã mất đứt 60 triệu. Phải vay mượn anh em, bạn bè... "Chỉ còn cái nhà, năm ngoái tôi dành dụm mãi mới sửa sang được, cơ sự này chắc phải bán nốt nhà đi mất. Con ơi là con, sao con lại dại dột thế này?". Chị Phượng giơ tay đấm ngực, rên rỉ không thành tiếng, sợ Nguyệt sẽ nghe thấy.
Hỏi vì sao việc xảy ra từ hôm 9/2, đến 13/2 gia đình mới làm đơn trình báo Cơ quan Công an, chị Phượng thở dài bảo, chuyện của con gái mình cũng chẳng hay ho gì. Chúng tôi cố gắng khuyên giải chị Phượng rằng Nguyệt chưa bị bạn trai xâm hại. Nhưng như chạm vào nỗi lòng, người mẹ ấy lại khóc tức tưởi. Chị bảo thế là mất hết thanh danh rồi. Ở quê người ta đã đồn ầm lên. Người ta chỉ biết con gái chị đã vào nhà nghỉ cùng bạn trai, vậy là hư rồi. Nỗi đau ấy, chị không dám chia sẻ cùng ai. Trong buồng bệnh, thường thì người nhà bệnh nhân chuyện trò, kể hoàn cảnh gia đình cho nhau nghe. Riêng chị thì câm lặng.
Điều chị Phượng lo nhất là tương lai của Nguyệt. Với thương tật như vậy, biết bao giờ nó mới đi lại, sinh hoạt được bình thường. Hoàn cảnh gia đình quá khó khăn, chỉ có chị và cô con gái lớn thay nhau chăm sóc Nguyệt. Nhưng đó mới chỉ là tạm thời. Chị còn phải đi làm kiếm tiền nuôi con. Gánh nặng này chưa hết thì lại thêm gánh nặng mới.
Biết nói sao với mẹ con Nguyệt bây giờ, bởi sự đã rồi. Những lời của chị Phượng nghe mà chua chát, xót xa: "Con tôi ngu dại quá. Thà cứ để cho nó cưỡng hiếp còn hơn. Bây giờ, vừa mang tiếng nhục với bà con láng giềng là theo trai vào nhà nghỉ, lại thương tật như vậy biết bao giờ mới lành…".
…Theo một điều tra viên Công an huyện Từ Liêm, trong thời gian gần đây xảy ra rất nhiều trường hợp các cô gái trẻ bị bạn trai đe dọa, cưỡng ép đưa vào nhà nghỉ rồi giở trò đồi bại mà trường hợp của Nguyệt là ví dụ. Không ít người bị hại vì xấu hổ nên đành lựa chọn giải pháp im lặng. Trường hợp nếu bị đe dọa, ép phải vào khách sạn, nhà nghỉ, cần bình tĩnh nghĩ cách thoát ra ngoài bằng cách gây sự chú ý của những người quản lý nhà nghỉ, khách sạn hoặc nhân viên lễ tân. Để bảo vệ mình trước những mối họa khó lường, những cô gái trẻ cần có ý thức cảnh giác khi các đối tượng rủ đi ăn nhậu, cho uống rượu say hoặc rủ ra những khu vực vắng vẻ, ít người qua lại để tâm sự.
Theo H.V
Công an Nhân dân