Chỉ ngón tay của bạn lên trán và nói: “Đây là chiếc máy tính mạnh nhất trên hành tinh.” Chiếc máy tính đó là bộ não của bạn, ghi lại tất cả mọi thứ xảy ra với bạn – nhập vào hàng triệu thứ khác nhau cùng lúc – sức nóng, ánh sáng, độ ẩm, âm thanh… Nó giữ cho cơ thể của bạn hoạt động, trái tim bạn đập, phổi bạn làm việc – tất cả điều này đều nằm dưới sự nhận thức có ý thức của bạn.
Tất cả mọi thứ mà bạn từng học trong cuộc sống của mình thì đều được ghi lại theo một cách không thể tẩy xóa. Tất cả mọi thứ bạn từng nghe, nói, đọc, thấy và trải nghiệm. Đây là cơ sở dữ liệu mà bạn luôn luôn mang theo bên bạn. Một số người thâm chí còn cho rằng DNA của bạn mang theo sự khôn ngoan của những thế hệ trước hay một cuộc đời trước đó. Tóm lại, ngân hàng dữ liệu vô thức của bạn là khổng lồ. Người ta không có những kỷ niệm tồi tệ. Những kỷ niệm của họ là hoàn hảo. Chỉ có hệ thống tồi tệ truy cập những gì đã có của họ mà thôi.
Bây giờ, trực giác của bạn hoạt động như thế nào? Giả sử bạn đang “nung nấu” một quyết tâm. Trực giác của bạn quét qua ngân hàng dữ liệu thông tin khổng lồ của bạn, đánh giá và xử lý, cho đến khi đi đến một kết luận. Giờ thì nó cố đánh tín hiệu cho bạn.
Và đây là phần khó khăn. Trực giác của bạn giống như một gã câm điếc… có tầm nhìn xuất sắc. Nó có thể thấy rõ ràng những gì phải làm, nhưng chỉ có những cách “tinh tế” để “ra tín hiệu” cho bạn. Mỗi người có một con đường riêng để đến với trực giác của mình. Với một số người, tín hiệu là một cảm giác an bình. Với những người khác, đó là một âm thanh bên trong nhẹ nhàng và yên lặng. Với những người khác nữa, nó là ánh sáng của sự sáng suốt. Đó có thể là một sự kết hợp của cả ba. Còn trực giác của bạn báo hiệu với bạn như thế nào?
Hãy nhớ lại lần nào đó khi bạn có một “linh cảm” – khi bạn biết điều gì đó là đúng. Hãy trở lại thời gian đó trong tâm trí bạn. Tua lại trí nhớ cho đến trước khi “giây phút linh cảm” và sau đó tăng bộ nhớ lên, từng trạng thái một, và lưu ý bất kỳ tín hiệu bên trong nào trong cơ thể của bạn có liên quan đến cảm giác. Bạn nhận thấy gì? Một hình ảnh? Một giọng nói? Một cảm xúc? Làm thế nào bạn “biết” nó đang báo hiệu sự thật? Bạn chỉ “biết”.
Bạn biết nó ở đâu. Cảm giác chắc chắn tập trung nơi nào đó trong cơ thể bạn. Nó nóng hay lạnh? Rõ ràng hay mơ hồ? Nó có báo hiệu đúng hay bị chặn?
Bạn đã sở hữu một khả năng đáng ngạc nhiên để “biết” đi hướng nào rồi. Bạn chỉ cần học cách giải thích những tín hiệu riêng của bạn như thế nào mà thôi.
Dành thời gian để nuôi dưỡng trực giác của bạn. Trước khi bạn ra một quyết định nào đó, hãy kiểm tra với “ người biết bên trong” của mình. Hãy đi cùng với “ruột gan” của bạn. Nó hầu như không bao giờ sai
Tất cả mọi thứ mà bạn từng học trong cuộc sống của mình thì đều được ghi lại theo một cách không thể tẩy xóa. Tất cả mọi thứ bạn từng nghe, nói, đọc, thấy và trải nghiệm. Đây là cơ sở dữ liệu mà bạn luôn luôn mang theo bên bạn. Một số người thâm chí còn cho rằng DNA của bạn mang theo sự khôn ngoan của những thế hệ trước hay một cuộc đời trước đó. Tóm lại, ngân hàng dữ liệu vô thức của bạn là khổng lồ. Người ta không có những kỷ niệm tồi tệ. Những kỷ niệm của họ là hoàn hảo. Chỉ có hệ thống tồi tệ truy cập những gì đã có của họ mà thôi.
Bây giờ, trực giác của bạn hoạt động như thế nào? Giả sử bạn đang “nung nấu” một quyết tâm. Trực giác của bạn quét qua ngân hàng dữ liệu thông tin khổng lồ của bạn, đánh giá và xử lý, cho đến khi đi đến một kết luận. Giờ thì nó cố đánh tín hiệu cho bạn.
Và đây là phần khó khăn. Trực giác của bạn giống như một gã câm điếc… có tầm nhìn xuất sắc. Nó có thể thấy rõ ràng những gì phải làm, nhưng chỉ có những cách “tinh tế” để “ra tín hiệu” cho bạn. Mỗi người có một con đường riêng để đến với trực giác của mình. Với một số người, tín hiệu là một cảm giác an bình. Với những người khác, đó là một âm thanh bên trong nhẹ nhàng và yên lặng. Với những người khác nữa, nó là ánh sáng của sự sáng suốt. Đó có thể là một sự kết hợp của cả ba. Còn trực giác của bạn báo hiệu với bạn như thế nào?
Hãy nhớ lại lần nào đó khi bạn có một “linh cảm” – khi bạn biết điều gì đó là đúng. Hãy trở lại thời gian đó trong tâm trí bạn. Tua lại trí nhớ cho đến trước khi “giây phút linh cảm” và sau đó tăng bộ nhớ lên, từng trạng thái một, và lưu ý bất kỳ tín hiệu bên trong nào trong cơ thể của bạn có liên quan đến cảm giác. Bạn nhận thấy gì? Một hình ảnh? Một giọng nói? Một cảm xúc? Làm thế nào bạn “biết” nó đang báo hiệu sự thật? Bạn chỉ “biết”.
Bạn biết nó ở đâu. Cảm giác chắc chắn tập trung nơi nào đó trong cơ thể bạn. Nó nóng hay lạnh? Rõ ràng hay mơ hồ? Nó có báo hiệu đúng hay bị chặn?
Bạn đã sở hữu một khả năng đáng ngạc nhiên để “biết” đi hướng nào rồi. Bạn chỉ cần học cách giải thích những tín hiệu riêng của bạn như thế nào mà thôi.
Dành thời gian để nuôi dưỡng trực giác của bạn. Trước khi bạn ra một quyết định nào đó, hãy kiểm tra với “ người biết bên trong” của mình. Hãy đi cùng với “ruột gan” của bạn. Nó hầu như không bao giờ sai